Luận chủ giác giảo cơ đích khả năng Chương 22.1

Chương 22.1

Edit: Boo

Vân Hành hướng lão sư cười nói: “ Thầy, tuy rằng chưa từng tiếp xúc với cơ giáp thật, nhưng em cũng có chút kinh nghiệm khi sử dụng cơ giáp ảo. Nhờ lần này có thể thử xem thân thủ của bản thân đến đâu.”

Vân Hành nói như vậy, lão sư dạy tiết không thể ngăn cản nữa

Đồng học xung quanh cũng tự động lùi lại vài bước, tạo không gian cho Vân Hành và Cao Tử Nhiễm.

Sau khi Vân Hành nói xong, vẫn nhắm mắt cảm nhận, dùng tinh thần lực tìm hiểu từng chi tiết trong mỗi cơ giáp. Hắn muốn trước khi bắt đầu thi đấu, cố gắng dung hợp thành một với cơ giáp.

Nhưng, còn chưa chờ hắn mở mắt, Cao Tử Nhiễm đã công kích đến. Cô ngay cả chào hỏi cơ bản cũng không làm, trực tiếp khai chiến.

Khi Vân Hành nghe tiếng xé gió, lập tức mở mắt, di chuyển 1 bước nhỏ sang bên cạnh, né tránh công kích của Cao Tử Nhiễm. Đồng thời cũng bắt đầu ngầm đề phòng. Cao Tử Nhiễm làm như vậy, ngay cả đạo nghĩa cơ bản cũng không tuân.

Dù sao cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với cơ giáp, trong thời gian ngắn Vân Hành chưa thể hiểu hết nó. Nhưng hắn tự tin dư sức đối phó với Cao Tử Nhiễm.

Cao Tử Nhiễm thấy công kích của mình không thành, chỉ cho là Vân Hành may mắn. Do tư thái Vân Hành tránh né quá chật vật, rất khó làm cho người ta không có suy nghĩ này.

Cao Tử Nhiễm nhanh chóng thu hồi chân phải, chân trái khẽ đạp trên mặt đất, vung quyền hướng về đầu Vân Hành. Tuy nhiên, quyền của cô còn chưa kịp tới, Vân Hành đã đá trúng eo cô. Cao Tử Nhiễm bị đá một cước ngã xuống, nhưng vẫn kiên trì đem quyền nện vào đầu Vân Hành. Nhưng cước kia bị trì hoãn, quyền này đối với Vân Hành không tạo nên uy hiếp nhiều.

Sau khi đầu bị trúng một kích, Vân Hành sử dụng tay trái nhanh chóng đè tay phải của Cao Tử Nhiễm xuống, tay phải nắm lấy vai của Cao Tử Nhiễm ném qua vai đẹp mắt, đem Cao Tử Nhiễm ngã trên mặt đất.

Vừa ngã xong, Vân Hành lập tức xoay người lại, hai tay đè lại song chưởng của Cao Tử Nhiễm, đầu gối che trên người cô. Trong nháy mắt, Cao Tử Nhiễm không thể động đậy.

Trận tỉ thí này thắng bại đã rõ ràng.

Lão sư dẫn đầu vỗ tay: “ Không hổ là Vân Hành. Trận thi đấu này cực kỳ hay. Tuy là lần đầu điều khiển cơ giáp thật, nhưng biểu hiện của Vân Hành so với rất nhiều người điều khiển cơ giáp lão luyện đã giỏi hơn rất nhiều.”

Những lời này, tương đương với phán định thắng thua rồi. Trận tỉ thí tiểu đả tiểu náo này cũng kết thúc. Vân Hành thả lỏng kiềm chế với Cao Tử Nhiễm, điều khiển cơ giáp xoay người đi đến nhóm đồng học.

Nhưng, ngay vào lúc này, dị biến phát sinh. Đột nhiên, Cao Tử Nhiễm dùng kim khí đao tích hợp trong cơ giáp, chém tới cơ giáp của Vân Hành.

Vân Hành nhìn trong màn hình thấy Cao Tử Nhiễm phía sau, lập tức nghĩ muốn né sang bên cạnh.

[ Năng lượng cơ giáp đã hao hết. Thỉnh bổ sung năng lượng kịp thời]

Năng lượng cơ giáp lại hết vào thời điểm này! Dùng đầu gối nghĩ cũng biết trong đó có trá. Nhưng biết thì như thế nào, chuyện đã phát triển đến mức không thể vãn hồi.

Mắt thấy kim khí đao của Cao Tử Nhiễm càng ngày càng gần, Vân Hành cắn răng, chấp hành cưỡng chế hiện ra thao tác cơ giáp.

Còn tiếp tục ngồi chờ chết như vậy, chỉ cần chịu một đao chính diện này, chờ đợi hắn chỉ có trọng thương. Mặc dù thân thể của hắn càng khó ngăn cản uy lực của hợp kim đao hơn, nhưng thân thể của hắn dù sao nhỏ hơn cơ giáp vài số, độ linh hoạt cũng cao hơn không ít.

Những người vây xem khác, khoảng cách quá xa, dù có lòng cũng không thể kịp giúp Vân Hành.

Trong trường Saint Dario mặc dù cho phép thi đấu, nhưng cấm tư đấu, đối với việc trang bị vũ khí cơ giáp cũng có hạn chế nghiêm khắc. Trường học có văn bản quy định rõ ràng, trong trường, trừ trường hợp đặc biệt, cấm sử dụng bất kì vũ khí có lực sát thương nào. Cao Tử Nhiễm lại dùng đao hợp kim, hiển nhiên không tuân thủ quy định. Cũng bởi vậy, đối với việc Cao Tử Nhiễm đột nhiên làm khó dễ, tất cả mọi người đều không nghĩ tới.

Ngay khi mọi người cho rằng lần này Vân Hành không chết cũng bị trọng thương, đột nhiên Cao Tử Nhiễm thét lên một tiếng chói tai, mà cơ giáp cô đang khống chế cũng đột ngột dừng động tác.

Vân Hành cũng đã thoát khỏi cơ giáp, nhân cơ hội, nhanh chóng kéo dãn khoảng cách với Cao Tử Nhiễm.

Rất nhanh, hắn phát hiện né tránh của hắn dư thừa. Cơ giáp Cao Tử Nhiễm điều khiển ầm ầm ngã xuống, phát ra tiếng báo động đỏ: “ Tút tút tút”. Cửa khoang điều khiển cơ giáp trước ngực tự động mở ra, Cao Tử Nhiễm hôn mê bất tỉnh cũng từ trong khoang trượt ra.

Vừa rồi còn vui vẻ đánh lén người khác, trong chớp mắt liền trọng thương hôn mê. Tất cả mọi người ở đây đều không rõ nguyên nhân đột biến. Duy nhất xác định là, hiện tại Cao Tử Nhiễm cần điều trị.

Lão sư vứt lại một câu: “ Tôi đưa em ấy đi bệnh viện. Tiết này tan học sớm.” Liền gọi xe huyền phù, đưa Cao Tử Nhiễm đến bệnh viện.

Dù không đồng ý với hành động của Cao Tử Nhiễm, nhưng làm lão sư, lúc này ông phải cứu học sinh trước.

Tiết học cứ như vậy không giải quyết được gì.

———————

Lão sư rời khỏi xong, tiếng bước chân cách Vân Hành càng ngày càng gần: “ A Hành, về chung không?” Thanh âm mềm mại, mang theo chút làm nũng cùng ỷ lại.

Vân Hành nghe vậy quay đầu, quả nhiên là Tang Dịch.

Nói như vậy, dị trạng của Cao Tử Nhiễm là Tang Dịch làm? Cũng phải, chỉ có tinh thần lực của Tang Dịch mới có thể nhanh chóng đánh tan ý chí của Cao Tử Nhiễm.

Cao Tử Nhiễm cực kỳ mê luyến Tang Dịch, cũng vì thế mới cùng hắn quyết đấu, sau cùng lại bị Tang Dịch đánh, rất dễ tạo nên di chứng ảnh hưởng đến cả đời của cô sau này.

Còn nữa, sở dĩ Cao Tử Nhiễm đòi quyết đấu, chẳng qua vì Tang Dịch diễn trò.

Trong lúc này, Vân Hành cũng không biết nên cảm thán Cao Tử Nhiễm tự làm tự chịu hay là cảm thán cô không biết nhìn người.

Nhưng ít ra, hắn biết, lần này ít nhiều nhờ Tang Dịch mới có thể an toàn.

“ Ừ, đi thôi.” Nói xong, Vân Hành rời đi trước.

Dù sao cũng do Cao Tử Nhiễm xuất thủ không biết chừng mực trước, cho dù có người hoài nghi Cao Tử Nhiễm trọng thương do Vân Hành gây nên, cũng không thể đưa ra bất luận chỉ trích nào với Vân Hành.

Cho dù Vân Hành làm như vậy thật, cũng chỉ là vì phòng vệ thôi.

Đợi hai người đến chỗ không người, Vân Hành mới nói: “ Cảm ơn”

Tang Dịch chưa tiếp thu lời cảm ơn của Vân Hành. Trên thực tế, hắn cảm thấy bảo vệ vật sở hữu của mình cũng là chuyện thường tình. Giống như quyển sách của hắn bị rơi vào trong lửa, vì phòng ngừa về sau lại rơi vào đám lửa đó, hắn liền diệt đốm lửa kia. Về phần đốm lửa kia, cũng không phải của hắn, không có thì thôi.

“ Tư liệu nghiên cứu về thao tác tinh thần lực đã truyền tới trong quang não của ngươi.” Nói xong, Tang Dịch nhàn nhạt liếc Vân Hành một cái.

Vân Hành biết, hắn đang chê chính mình yếu. Ngay cả đối chiến với cấp bậc như Cao Tử Nhiễm cũng để lộ sơ hở. HÔm nay nếu không phải Tang Dịch xuất hiện, lần này hắn ít nhiều cũng bị thương.

Một khi trọng thương, trận đấu cơ giáp lớn nhất trên mạng cũng không tham gia được. Tất cả kế hoạch của Vân Hành đều bị mắc cạn. Đến lúc đó, hắn sẽ vì nhất thời lơ là của hắn, trả giá cực đắt.

Chuyện hôm nay, suy cho cùng, cũng bởi vì tâm tư của hắn chưa đủ kín đáo.

Bất cả, đạt được tư liệu hướng dẫn thao tác tinh thần lực, ngược lại cũng là niềm vui ngoài ý muốn rồi.

Hết chương 22.1

One thought on “Luận chủ giác giảo cơ đích khả năng Chương 22.1

Leave a comment